Người nghèo kiết xác lúc nào nghĩ rằng mình giỏi, nhưng thực tế nếu họ giỏi thì họ đã không nghèo. Lúc gặp khó khăn có thể thấy họ lười vận động để giải quyết, thay vào đó họ sẽ đổ lỗi, trách móc. Họ cho rằng mình chưa thành công là bởi mình kém may mắn hơn người khác.
Lúc nào ghét những người thành công
Trái tim của con người có giới hạn, nảy sinh tâm lý ghét bỏ ai đó là điều chẳng thể tránh được. Nhưng với những người nghèo kiết xác thì họ lại có sự căm ghét tột cùng. Kiểu người này chẳng bao giờ hiểu được người khác thành công là họ đã trải qua những khó khăn như nào. Thế nên thay vì đố kỵ, ghét bỏ thì hãy cố gắng kết giao để học tập từ họ.
Người khôn sẽ sống khiêm tốn, họ biết mình giỏi nhưng người khác còn giỏi hơn. Họ tránh kết giao với những người tiêu cực, tìm mọi cách để mở rộng mối quan hệ với người giỏi để học hỏi những kinh nghiệm từ người giàu có. Từ đó giúp bản thân đổi vận. Nếu cứ ghen ghét với người giàu thì cả đời này cũng chỉ đứng sau cái bóng của họ mà thôi.
Nghĩ rằng mình là người giỏi nhất
Người nghèo kiết xác lúc nào nghĩ rằng mình giỏi, nhưng thực tế nếu họ giỏi thì họ đã không nghèo. Lúc gặp khó khăn có thể thấy họ lười vận động để giải quyết, thay vào đó họ sẽ đổ lỗi, trách móc. Họ cho rằng mình chưa thành công là bởi mình kém may mắn hơn người khác.
Người nghèo kết xác khi vướng vào một cuộc tranh cãi, họ luôn cố gắng chứng minh họ đúng, kể cả khi họ sai. Nhưng thay vì cái cùn, cố gắng tìm hiểu và học hỏi chẳng phải tốt hơn sao?
Trốn chạy trách nhiệm
Kiểu người nghèo thì rất thích hào quang, nhưng lúc được người khác cho cơ hội chứng minh bản thân thì họ lại sợ mình không làm được, sợ thất bại bị chê cười. Kiểu người này nếu không thay đổi thì sớm muộn cũng không ai kết giao. Dù bạn có giỏi đến mấy thì cũng có ngày sẽ bị lộ ra mà thôi.
Người giỏi trước hết là người biết nhận sai rồi tìm cách sửa sai.